Tôi đi xa, bạn ở lại quê nhà
Chăm sóc mẹ già cùng mấy đứa em thơ
Tuổi mười tám bạn không dám mộng mơ
Vùi xuân sắc cùng đồi chè thửa ruộng
Nhìn tay bạn sần sùi gầy guộc
Cầm cuốc cầm cày trai cứng cả hai tay
Áo quần kia sờn cũ cả hai vai
Không dám se sua vì hết tiền đong gạo
Tôi ra đi quên gửi bạn lời chào
Nhưng bạn biết đã đi theo đưa tiễn
Tôi cảm động cầm tay bạn lưu luyến
Ánh mắt bạn nhìn như hờn trách xa xôi
Và thế rồi ngày tháng cứ dần trôi
Tôi đã lãng quên một người bạn nhỏ
Một đêm mưa ngồi buồn bên trang vở
Ảnh bạn hiện về trong ký ức xa xăm.
Tặng như !
Hôm nay bạn về nhà chồng
Không được nâng cốc chúc mừng Như ơi
Bạn đừng giận nhé tội tôi
Tại ở xa quá nên thôi không về
Vẫn còn các bạn ở quê
Thay tôi uống cạn hết ly rượu nồng
Chúc Như hạnh phúc bên chồng
Chúc Như con cháu sớm bồng trên tay
Thân tặng Vân _ Duyên.
Tôi đã hiểu những lời xưa bạn nói
Sống trên đời thật nhiều nỗi gian truân
Thuận lòng người thì trái với lương tâm
Muốn vinh danh phải chịu nhiều đau khổ
Xưa bạn nói tôi thường hay bỏ ngỏ
Chẳng tin vào luật định đã hiển nhiên
Đến bây giờ vấp ngả mới đảo điên
Tìm chỗ dựa than ôi bạn xa quá !